Nhìn từ bên ngoài, hoa khô kia cũng không khác gì so với những loại hoa khô khác, quá trình chế biến cũng không có gì đặc biệt, không biết ở giữa vì sao mà có công dụng thần kỳ như vậy.
Hoắc Hoa Thanh nghĩ không rõ, nhưng ông biết chuyện này tuyệt đối không thể để những người khác biết, nếu không sẽ mang đến tai họa ngập đầu cho Đại Kiều!
Còn hàng xóm bên kia, ông cũng chỉ có thể nói dối, nói đây là hoa khô trước kia bạn cũ đưa cho ông, hiện giờ bạn cũ đã qua đời, ông cũng không biết hoa khô này từ đâu tới.
Cũng không phải ông không muốn giúp hàng xóm, chỉ là giữa hàng xóm và Đại Kiều, ông không chút do dự chọn bảo vệ Đại Kiều.
Đại Kiều ở nhà họ Hoắc một ngày, liền nhắc tới chuyện muốn tới đại học Sư Phạm thăm chị họ Kiều Đông Hà.
Đái Thục Phương nghe vậy, lập tức tự trách: “Xem đầu óc của dì này, sao có thể quên mất chuyện quan trọng như thế! Đáng lẽ hôm qua dì nên phái người đi đón cả chị họ cháu nữa!” Đại Kiều tri kỷ nói: “Dì Phương không cần tự trách, cháu không trách dì.”
Đái Thục Phương thấy cô hiểu chuyện như vậy, trong lòng càng thích không chịu được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play