Vương Viêm Sinh không cần quay đầu lại cũng biết người kêu y là ai.
Đổng Lỵ Lỵ, một y tá của bệnh viện quân khu, cũng là cháu ngoại gái của phu nhân thủ trưởng.
Trước đó y từng bị trọng thương lúc làm nhiệm vụ, sau khi bị đưa đến bệnh viện quân khu, là Đổng Lỵ Lỵ phụ trách chăm sóc y, sau đó, y thường xuyên “ngẫu nhiên gặp được” cô ta ở rất nhiều nơi.
Y quay đầu lại, nhìn thấy Đổng Lỵ Lỵ mắc một cái váy liền áo màu trắng chạy chậm về phía y, trên mặt tràn đầy nụ cười xán lạn.
“Đoàn trưởng Vương, thật sự là anh sao, tôi còn lo mình nhận sai người!” Đổng Lỵ Lỵ chạy tới, mặt trái xoan lớn bằng bàn tay, nghịch ngợm thè lưỡi.
Sắc mặt Vương Viêm Sinh nhàn nhạt, nói: “Y tá Đổng, xin hỏi cô gọi tôi có chuyện gì sao?”
Đổng Lỵ Lỵ giống như đã quen với dáng vẻ mặt liệt này của y, giơ trái cây trong tay nói: “Dì tặng tôi một túi táo lớn, nhưng tôi ăn uống quá ít nên không ăn hết được, cho nên còn mong đoàn trưởng Vương giúp đỡ, giúp tôi xử lý mấy trái đi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT