Thật ra nhà họ Kiều cũng không muốn làm ầm ĩ.
Gần đây nhà họ Điền như hổ rình mồi với nhà họ Kiều, ai biết nếu làm ầm ĩ lên, bọn họ có thể nhân cơ hội chèn ép nhà họ Kiều hay không?
Vương Thủy Sinh thấy hai nhà giằng co, đứng ra nói: “Mấy người nói đi, xảy ra chuyện gì? Phương Tiểu Quyên, vì sao cô phải lôi kéo vợ lão nhị nhà họ Kiều?”
Phương Tiểu Quyên nhìn thoáng qua Đại Kiều bị Kiều Tú Chi ôm vào trong ngực, sau đó nói: “Đội trưởng, tôi qua đây tìm cô ta, là thấy cô ta cũng sắp có đứa bé của mình, lại còn cả con chồng trước, tổng cộng ba đứa trẻ, đến lúc đó nhất định sẽ không rảnh lo cho con gái tôi, nên tôi nói với cô ta là muốn mang Đại Kiều về, cùng đưa con bé tới thành phố lớn hưởng phúc, ai biết cô ta tình nguyện để Đại Kiều ở nông thôn làm ruộng, cũng không muốn trả con cho tôi, hai người chúng tôi kích động, cho nên mới xảy ra một chút lôi kéo.”
Nghe được lời này, Kiều Tú Chi cau mày.
Từ bao giờ mà Phương Tiểu Quyên nói chuyện có trình độ như vậy?
Đại Kiều ôm chặt bà nội, mặt chôn trong cổ bà, run rẩy nói: “Bà nội, cháu khôn không muốn đi cùng bà ta!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT