Tống Xuân Hoa cười lạnh nhìn mụ ta: “Vì vậy bà đây là đang chính miệng thừa nhận bà và con trai đánh con dâu?”
Bà Phương lúc này mới ý thức được tự mình nói ra hết, lập tức lắc đầu phủ nhận nói: “Tôi không có nói. Tôi cũng không nói gì. Cô đừng đổ oan cho người bần nông.”
Nhà họ Phương bọn họ là mười tám đời bần nông, ai dám chạm vào mụ ta?
Tống Xuân Hoa hỏi mọi người: “Mọi người vừa nãy cũng nghe được đúng không? Tôi nói cho mọi người biết, tốt nhất nên nói thật, nhìn thấy đoàn dân binh này chứ? Mọi người ai dám bao che, lập tức tóm lại.”
Mọi người vốn dĩ đã không có ấn tượng tốt với nhà họ Phương, hơn nữa cũng đồng tình vợ Phương Phú Quý chết đến đáng thương, vào lúc này làm sao có khả năng bất chấp nguy hiểm có thể sẽ bị tóm mà giúp bọn họ nói chuyện chứ?
“Tôi nghe được, vừa nãy bà Phương chính miệng thừa nhận đánh con dâu.”
“Tôi cũng nghe được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play