Lộ Chi Dao từ nhỏ đã bị mẹ ruột bỏ rơi, lang thang bên ngoài suốt nửa năm trời mới tình cờ gặp được sư phụ, từ đó mới có bữa cơm no.
Nguyên tác không nhắc đến thân thế của Lộ Chi Dao, nhưng theo trí tưởng tượng của Lý Nhược Thủy, mẹ của hắn chắc chắn là kiểu phụ nữ độc ác, vì trèo lên hào môn mà sẵn sàng vứt bỏ đứa con tàn tật.
Bà ta hẳn phải có nhan sắc nhưng mang khí chất cay nghiệt, lúc nào cũng khoác lên người trang sức quý giá, luôn mỉa mai con trai ruột của mình, hoàn toàn khác xa với người phụ nữ trước mặt—kẻ có vẻ ngoài dịu dàng, phong thái như một thiếu nữ.
Ngoại trừ nhan sắc, người phụ nữ này chẳng có điểm nào giống với hình dung của Lý Nhược Thủy.
Đôi mắt như ngọc, hàng mày thanh tú, ánh nhìn trong trẻo như hoa xuân—một mỹ nhân hiếm có, có sáu bảy phần giống Lộ Chi Dao. Trên khóe môi nàng vương nét cười nhàn nhạt, không dịu dàng như hắn, nhưng lại có thêm vài phần hồn nhiên vô tư.
Bạch Khinh Khinh bước qua chậu hoa lộn xộn trên đất, đặt hộp cơm xuống trước mặt Lộ Chi Dao. Trên cổ tay nàng, chuỗi tràng hạt bằng gỗ tử đàn khẽ rung lên leng keng.
Nàng cẩn thận quan sát tiểu Lộ Chi Dao, rồi bất ngờ cầm lấy tay hắn. Nụ cười trẻ con lúc trước lập tức thu lại, nàng khẽ nhíu mày, giọng nói có chút sốt ruột.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play