Edit Ngọc Trúc
Ninh Ngọc ở Lung Đế Thanh tìm ra một mảnh đất trống, đặt Lam Thêm thật vững vàng ở góc bên trong.
Cậu cúi xuống, nhẹ nhàng khép lại đôi mắt đã thấu không còn ánh sáng kia, đôi tay dính đầy máu đỏ thẫm kéo lấy chiếc áo khoác rộng không vừa thân, từng chút một, bằng phẳng mà trịnh trọng vuốt phẳng những nếp nhăn trên lớp vải.
Suốt toàn bộ quá trình, Ninh Ngọc không hề biểu lộ cảm xúc quá mức kịch liệt.
Chỉ là mỗi lần cậu hạ tay xuống, đều đi kèm với một trận run rẩy rất nhỏ, như thể một chiếc bình pha lê đầy dung dịch đang xuất hiện những vết nứt. Từng chút một, dọc theo những kẽ hở ngày càng lớn ấy, chảy ra nỗi đau khổ cùng áp lực mà cậu khó lòng kiềm nén.
Cậu lặng lẽ ngồi bên cạnh Lam Thêm hồi lâu, như không đành lòng phá vỡ sự bình yên mong manh trước mắt. Ninh Ngọc không cất lời, chỉ vươn tay, vén lên một góc vạt áo trên người Lam Thêm, dùng đốt ngón tay sắc nhọn cắt lấy một mảnh vải không quá dài. Sau đó, cậu cẩn thận gỡ xuống đai lưng, buộc nó vào thắt lưng của mình.
Như vậy, coi như đã mang cậu ấy về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT