Edit Ngọc Trúc
Nửa giờ trước.
“Được rồi, trước cứ như vậy đi.” 4 Hào nhanh chóng băng bó tạm thời vết thương trên đùi 11 Hào, sau đó vỗ tay, thả lỏng vai cổ rồi than thở: “Mệt chết đi được, hiếm khi có một nhiệm vụ thế này, xương cốt đều muốn rỉ sét cả rồi.”
11 Hào nhăn nhó vịn vai hắn đứng dậy, vác theo khẩu súng rồi lầm bầm: “Tê... Mẹ nó, lần này về nhất định phải xin đội trưởng trợ cấp bị thương, đúng là xui xẻo tận mạng.”
“Cậu cứ hưởng thụ đi, ít nhất cũng được nằm dưỡng thương mười ngày nửa tháng.” 4 Hào cười khẩy một tiếng, mang theo dụng cụ cắt gọt, lập tức đi đến bên cạnh thi thể của thực nghiệm thể, ngồi xổm xuống, “Xử lý xong chỗ này thì chúng ta nghỉ ngơi một lát rồi về đơn vị, đỡ phải lát nữa còn bị phó đội trưởng lôi ra huấn luyện.”
“Ai, nói mới nhớ.” 11 Hào đứng tựa vào tường, giọng điệu đầy vẻ hóng chuyện, “Ninh tiến sĩ ở đâu ra một thằng con trai lớn như vậy chứ? Cậu có thấy ánh mắt Dư phó nhìn cậu ta không? Giống hệt như đang nhìn lãnh đạo trực tiếp của mình vậy.”
Dụng cụ cắt gọt nhanh chóng cắt xuống nhĩ tiêu, 4 Hào thuần thục dán nhĩ tiêu lên màn hình thiết bị, mở dữ liệu của thực nghiệm thể, chuẩn bị thao tác xóa bỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT