Edit Ngọc Trúc
Bầu không khí trong xe lập tức đọng lại.
"Không phải! Tôi không có ý đó!" Ninh Ngọc vội vàng phủ nhận. "Anh không giống bọn họ! Anh xem, hai ta bây giờ vẫn có thể bình tĩnh trò chuyện, còn bọn họ thì đến cả giao tiếp bình thường cũng khó khăn."
"Hơn nữa, không cần nói nhiều, ít nhất trong khoảng thời gian này, tôi biết anh là người như thế nào." Cậu hấp tấp nhếch môi, có chút sốt ruột khi cố gắng xua tan bầu không khí căng thẳng trước mắt. "Anh đương nhiên không phải quái vật, anh là cái đùi vàng mà tôi ôm đấy!"
Giọng nói rơi xuống, chỉ còn lại tiếng ồn của động cơ lặp đi lặp lại trong xe. Chỉ khi xe đi qua đoạn đường gồ ghề mới có thêm vài âm thanh lách cách vang lên, ngoài ra không còn gì khác, đến cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Lý Hào không tiếp lời.
Ninh Ngọc ngượng ngùng thu lại nụ cười, cảm thấy không thoải mái trước bầu không khí kỳ quái đột nhiên xuất hiện giữa hai người. Cậu há miệng định nói gì đó, nhưng lời chưa kịp thốt ra lại chẳng biết phải nói gì, đành nuốt xuống, biến thành một tiếng thở dài ngắn ngủi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT