"Bên trong Hư cảnh này có ngàn mẫu đồng cỏ, ngàn mẫu ao sen, trăm vạn mẫu hoang nguyên đá tảng, ba trăm vạn mẫu hải vực, còn có núi tuyết và đầm lầy dầu đen. Bất kỳ địa phương nào ngươi cũng có thể đi thăm dò, nếu ngươi cảm thấy buồn chán, còn có thể rời khỏi Hư cảnh, đi ra bên ngoài hít thở không khí. Đương nhiên ngươi cũng có thể tới tìm ta chơi đùa. Ta phụ trách cung cấp tài nguyên tu luyện cho ngươi."
Khâu Lan Anh nói tới đây, thoáng ngừng lại một lát, sau đó mới nghiêm túc bổ sung thêm: "Nơi này là Hư cảnh, không phải một thế giới có thể kéo dài ra vô hạn. Phần biên giới của nó chính là vách ngăn giới, ngươi tuyệt đối đừng cố gắng công kích vách ngăn giới, nếu không sẽ phải chết không thể nghi ngờ!"
"Ta hiểu rồi." Lam Đồng Nhi trả lời nhẹ nhàng mà kiên định.
Khâu Lan Anh vui vẻ mỉm cười, ánh mắt toát lên vẻ mong đợi sâu sắc: "Nếu đã vậy, ta yên tâm rồi. Ngươi tự thu xếp ổn thỏa đi."
Nói đến đây, nàng chậm rãi xoay người sang chỗ khác, bóng lưng nhỏ nhắn kia nhanh chóng biến mất giữa vùng thảo nguyên mênh mông.
Lam Đồng Nhi nhìn theo bóng người nàng biến mất, phảng phất như một góc nhỏ bé nào đó ở trong lòng đã bị xúc động. Sau khi trầm mặc thật lâu, nàng lại lấy một bình ngọc tràn ngập linh khí từ trong túi trữ vật ra ngoài, chiếc bình ngọc này trong suốt long lanh, bên trong chứa đựng rất nhiều sợi tơ linh khí đã ngưng tụ thành thực chất.
Nàng nhắm mắt xuống, bắt đầu yên lặng hấp thu luyện hóa luồng linh khí này. Nhịp hô hấp của nàng dần dần tương dung với thiên địa, tâm thần cũng từ từ đắm chìm trong loại cảm giác huyền diệu này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT