Theo âm thanh liên tiếp nổ ra ầm ầm, trên tấm bia đá chợt nứt ra một lỗ hổng, từ trong lỗ hổng, có hai gã tu sĩ mặc áo trắng đi ra.
Trương Nguyên Đào giao Thâm Uyên Sa Trùng còn sống cho bọn họ.
Một người trong đó ghi chép công huân cho gã, một người khác lại đưa cho gã một ít phần thưởng, bao gồm vài bộ áo tù để thay đổi, thậm chí còn thưởng cho gã một bầu rượu.
Trương Nguyên Đào để áo tù ra sau lưng, cầm bầu rượu đi về phía Lý Thủy Đạo đang ẩn mình trong bóng tối.
“Trong lao ngục này, người có thể uống rượu ngon, mặc đồ mới, đã được tính là người trên người rồi. Lý đạo hữu có chiến lực trác tuyệt, rất xứng với bầu rượu ngon này.” Trương Nguyên Đào dùng cả hai tay dâng bầu rượu ngon lên, vẻ mặt cung kính nói.
Lý Thủy Đạo lắc lắc đầu nói: “Không cần, ngươi tự uống đi, dù ta ở bên ngoài cũng hiếm khi uống rượu.” “À… Đa tạ.” Trương Nguyên Đào không uống ngay mà lập tức cất bầu rượu ấy đi.
Lý Thủy Đạo kỳ quái hỏi: “Vì sao ngươi không uống?” Trương Nguyên Đào cười cười trả lời: “Ta muốn dùng nó để làm ăn. Lý đạo hữu có điểm không biết, Quỷ Diện Cô và U Tịch Thảo có thể sinh trưởng ở bất cứ nơi nào bên trong Cấm Bế lao ngục này, không chỉ giới hạn bên trong hai cái hang động đá vôi lớn kia, chẳng qua số lượng bên trong hai cái hang động đá vôi kia là nhiều nhất mà thôi. Lỡ như có tu sĩ nhàn rỗi nào đó hái được Quỷ Diện Cô hoặc là U Tịch Thảo, ta có thể dùng rượu ngon đến trao đổi với bọn họ. Chúng chính là mặt hàng ban đầu chúng ta buôn bán đó…” “Nếu các ngươi không uống, vậy đưa rượu cho ta!” Đột nhiên trong động đá vôi tối đen lại truyền ra giọng nói của mộtngười khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT