Ngược lại, loại tổ chức trực tiếp ra tay giết người như Diệu Âm Các bên này mới là ngốc nghếch.
Thật ra Diệu Âm Các cũng không phải ngốc, bởi vì người chân chính ra tay cũng không phải là Diệu Âm Các, mà là Hạ Nhược Tuyết.
Nếu Hạ Nhược Tuyết không tu luyện môn ma công kia, Lý Thủy Đạo sẽ không để nàng đi làm loại chuyện ngu xuẩn này.
Làm sát thủ đều là ngu xuẩn! Lấy đâu ra cái đạo lý mình giết người giúp kẻ khác, sau đó tự đi gánh nhân quả? “Trận quyết chiến giữa ta và Ma Thiên Cương đã gấp như lửa sém lông mày, căn bản không có thời gian để đợi tới năm năm. Hơn nữa, Ám Môn tiếp nhận nhiệm vụ lại không nhất định sẽ hoàn thành, cho nên ta nhắc đến chuyện này với ngươi, chỉ thuần túy là muốn một phần tình báo về hành tung của Ma Thiên Cương mà thôi, ta sẽ tự mình động thủ, không cần dựa vào người khác.” Lý Thủy Đạo lạnh lùng nói.
Cúc Mục Cẩm nghe xong lập tức lộ vẻ mặt kinh ngạc, nàng kỳ quái hỏi: “Nếu ngươi đã muốn đích thân đi chém giết Ma Thiên Cương, vậy vì sao không chờ thêm một năm rưỡi nữa, rồi chém chết hắn trước mặt mọi người?” Lý Thủy Đạo trầm mặc một lát mới nói: “Chuyện này… Nơi ấy có quá nhiều người, ta sẽ xấu hổ.” Cúc Mục Cẩm: “…” “Ngươi muốn để Hạ Nhược Tuyết tới chém giết hắn sao?” Cúc Mục Cẩm thoáng suy tư một lát, lại hỏi.
Lý Thủy Đạo gật gật đầu, cũng dứt khoát thừa nhận chuyện này: “Đúng vậy.”“Vậy ngươi nhất định phải để Hạ Nhược Tuyết thăng cấp làm Chiêu Nghi trước đã, bởi vì khi trở thành Chiêu Nghi, nàng mới có thể thông qua Ám môn lấy được tin tình báo về nhiệm vụ.” Cúc Mục Cẩm nghiêm túc nói.
“Chiêu Nghi?” Lý Thủy Đạo lập tức nhíu chặt lông mày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT