-Triệu Tử Trung thở dài một hơi, trên mặt lộ rõ vẻ tiếc hận.
“Hạ tỷ tỷ, ngươi muốn đi thật sao? Ngươi đi rồi, chúng ta sẽ nhớ ngươi lắm.” Triệu Linh Nhi nói.
Hạ Nhược Tuyết vươn tay, nhẹ nhàng vỗ lên đầu Triệu Linh Nhi, dịu dàng nói: “Tiểu muội muội, thiên hạ không bữa tiệc nào không tàn, chỉ biết nói lời đa tạ hai vị mà thôi.” Triệu Tử Trung gật đầu, cố gắng nặn ra một nụ cười, nói: “Hạ cô nương, vậy chúng ta sau này gặp lại.” Hạ Nhược Tuyết cảm kích nhìn bọn họ, trong lòng xúc động vô vàn.
Nàng biết, bọn họ không bao giờ còn có thể gặp lại nhau được nữa. Trước khi rời đi, nàng cúi người thật sâu, sau đó dứt khoát quay người bước thẳng.
Hạ Nhược Tuyết cũng không trực tiếp phi hành rời khỏi làng chài nhỏ này, vì không muốn hành động đó của mình làm dân chúng hoảng sợ, nàng đi bộ rời khỏi nơi này, nhanh chóng bước vào một cánh rừng rậm rạp.
Khu rừng rậm này cách khá xa làng chài nhỏ ấy, Hạ Nhược Tuyết mới vỗ túi trữ vật lấy Phượng Vũ Hà Bí ra, nhẹ nhàng khoác nó lên người mình. Phượng Vũ Hà Bí tản ra một mảnh quang mang rực rỡ, bao bọc cả người nàng vào trong đó.
Thân hình Hạ Nhược Tuyết hóa thành một luồng độn quang năm màu, trực tiếp bay lên trời, nhanh chóng biến mất trong cánh rừng rậm nọ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play