Lý Thủy Đạo và Hạ Nhược Tuyết đều im lặng không nói gì.
Trầm ngâm một lát sau, Lý Thủy Đạo mới lên tiếng: “Chu đạo hữu quá khách khí rồi, ta họ Lý, tên chỉ có một chữ Đạo, nàng ấy họ Hạ, tên chỉ có một chữ Tuyết mà thôi.” “Lý đạo hữu, Hạ đạo hữu, gặp được nhau tức là có duyên, ta kính hai vị một ly.” Chu Hồng Linh chủ động rót rượu cho hai người, nhưng trong lúc lơ đãng, ngón cái và ngón trỏ của nàng này cọ xát vào chén rượu, một giọt độc dịch lặng yên không tiếng động, lập tức thẩm thấu vào trong chén.
Thấy một màn như vậy, khóe miệng Lý Thủy Đạo lập tức cong lên, lộ rõ ý cười.
Đương nhiên là hắn không sợ độc, vừa vặn có thể thử nghiệm một phen xem đến tột cùng là nữ nhân này sở hữu đồng tham gì.
Về phần Hạ Nhược Tuyết, lại càng không cần phải lo lắng, nhất giai độc dược có thể đầu độc nhị giai tu sĩ ư? Phải biết rằng trong khi nguyên khí của tu sĩ đủ dư thừa, thì độc có nhập thể cũng chẳng mang đến bất cứ hiệu quả gì hết.
Chu Hồng Linh lần lượt đưa hai chén rượu độc tới trước mặt Lý Thủy Đạo và Hạ Nhược Tuyết.
“Đa tạ Chu cô nương.” Lý Thủy Đạo bưng chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT