“Ta muốn đi giết hắn!” “Kẻ nào dám kiêu ngạo như thế? Phải giết không thể lưu!” “Đây là sỉ nhục Điền gia ta, nếu không thể bầm thây hắn ra thành vạn đoạn, Điền gia ta còn biết để mặt vào đâu?” Một vị tu sĩ liên tục rống giận.
“Kẻ này tuyệt đối không thể lưu lại! Nơi này là điểm tài nguyên bí mật của Điền gia ta, nếu cứ ngồi yên mặc kệ, để cho hắn rời đi, e rằng trong tương lai, bí mật này sẽ bại lộ trước mặt Ngũ Độc môn. Tới lúc đó, mỗi tháng những tộc nhân của Điền gia ta chỉ có thể cạp đất mà thôi.” “Thượng Tranh thế bá! Xin hãy truyền lệnh đi, để cho chúng ta cùng lao ra giết chết kẻ này.” Một vị tu sĩ khác phẫn nộ rít gào.
Nhóm tu sĩ Điền gia đều rơi vào trạng thái lửa giận thiêu thân, trong mắt bọn họ lóe lên quang mang kiên quyết.
“Các ngươi có nghĩ tới chuyện bọn họ đang mai phục ở bên ngoài hay không?” Người chủ trì Điền Thượng Tranh lộ vẻ mặt sắc lạnh hỏi.
“Hắn chỉ có một người, nói trắng ra là đang muốn thăm dò chúng ta. Nếu hắn đến thăm dò chúng ta, mà chúng ta lại một mực ở trong này, chỉ phòng chứ không chiến, đúng là có chút không ổn. Không bằng chúng ta cũng đi thăm dò hắn một chút, nếu người này không địch lại, nhìn xem còn ai tới giúp hắn xuất đầu?” Một gã tu sĩ Điền gia ôm quyền nói.
Người này tên là Điền Vân Phi, cũng có chút ưu tú trong chúng tu sĩ của Điền gia.
Điền Thượng Tranh gật đầu, ánh mắt sâu kín nói: “Vậy ngươi đi đi.” “Đa tạ thế bá.”“Từ từ! Trước khi giết hắn, nhất định phải hỏi cho rõ lại lịch người này, còn nữa phải hỏi hắn vì sao lại phát hiện ra tòa bí phủ này. Nếu như người này quá yếu, không chịu nổi một kích, nhất định phải nhớ lưu lại một mạng cho hắn.” Điền Thượng Tranh mang vẻ mặt trịnh trọng dặn dò.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT