Lý Thủy Đạo trốn vào trong bóng tối dày nặng của Âm Ảnh Ma Giới, địa hình bốn phía rắc rối phức tạp, hệt như vô số khe núi đan xen chằng chịt vào nhau, có cảm giác đây chính là một cái mê cung rộng lớn.
Những loại thực vật ở nơi này càng thêm quỷ dị, gai mọc thành bụi, giống như vô số xúc tu của ác ma, khiến người ta không rét mà run.
Mà toàn bộ Âm Ảnh Ma Giới này chỉ có duy nhất một nguồn sáng, đó chính là thứ ánh sáng âm u thỉnh thoảng mới lóe lên kia, khiến cho nơi này giống hệt một mảnh thê lương trong tĩnh mịch.
Ngay khi Lý Thủy Đạo đang cẩn thận từng li từng tí xuyên qua bóng tối, đột nhiên miếng bảo ngọc trên tay hắn lại sáng lên, có một tin tức lặng yên truyền tới. Thần thức của Vương Tuyền Minh hóa thành âm thanh truyền vào trong tai, mang theo vẻ nghiêm trọng: "Các vị đạo hữu, Âm Ảnh Ma Giới này đúng là danh bất hư truyền, tối tăm đến cực điểm. Nghe đồn thính lực của Âm Ảnh Ma tộc cực mạnh, sợ rằng chúng ta nói chuyện sẽ đưa tới phiền toái không cần thiết. Chi bằng hãy dùng miếng bảo ngọc này để liên hệ, tránh đả thảo kinh xà."
Giọng nói của Trần Sùng Nguyệt cũng vang lên ngay sau đó, còn mang theo một chút trêu chọc: "Cũng không biết nơi này có phường thị hay không, nếu có thể mua được Hư Không Thạch thì tốt rồi."
Kim Điệp Tiên Tử khinh thường hừ lạnh một tiếng: "Ma giới chó má này, ngay cả bóng người cũng không có, ngươi còn đòi phường thị? Đúng là ý nghĩ hão huyền!"
Trần Sùng Nguyệt bị nàng làm cho nghẹn họng, có chút lúng túng, rồi lại không cam lòng yếu thế, lập tức lên tiếng phản bác: "Vậy ngươi nói xem phải làm sao bây giờ? Cũng không thể cứ chờ ở chỗ này được?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play