Ở trong biển rộng mênh mông, bát ngát vô bờ, ngay cả Ảnh Ma cũng không thể ẩn thân được, cho nên bốn người Chu Vân dứt khoát không ẩn tàng nữa, mỗi người dđều cầm trong tay một khối linh thạch trung phẩm, dùng tốc độ nhanh nhất bay về phía Bắc Hải Băng Đảo.
Mấy canh giờ sau, đột nhiên Triệu Nguyệt tái mặt, dùng giọng run run nói: "Chư vị, linh lực của ta hơi cạn, chỉ sợ chúng ta phải bay chậm lại một chút rồi."
Tần Phong nghe vậy, khẽ cau mày, sau đó trầm giọng nói: "Đúng vậy, linh lực của ta cũng sắp tiêu hao hết."
Chu Vân mắt sáng như đuốc, quét qua bốn phía, trầm giọng nói: "Chúng ta nhất định phải mau chóng rời khỏi Âm Sơn giới, lỡ như lại gặp Ma tộc cấp cao, hậu quả khó mà lường được."
Nhưng gã vừa dứt lời, độn quang của chính bản thân gã cũng bắt đầu lay động bất định, hiển nhiên là linh lực không đủ rồi.
"Chu sư huynh, ngươi ổn định chứ?"
"Chúng ta không thể tĩnh tọa khôi phục linh lực trong biển được, mà một hơi cũng không thể bay xa như vậy." Giọng nói của Triệu Nguyệt tràn đầy bất đắc dĩ và lo âu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT