Dứt lời, Lý Xương Thịnh đã hóa thành một luồng độn quang nhanh chóng rời đi. Bóng dáng của ông ta lập tức biến mất trên không trung, chỉ để lại Giả Nguyên Bảo và A Phúc ở tại chỗ nhìn nhau không biết nói gì.
Giả Nguyên Bảo sờ sờ cái bụng rỗng tuếch của mình, ngoài miệng không nhịn được khẽ thở dài. Gã quay đầu nhìn A Phúc bị câm bên cạnh, chỉ thấy A Phúc vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, dường như cũng không thèm để ý đến sự tra tấn của cảm giác đói khát kia.
Trong lòng Giả Nguyên Bảo thầm nghĩ: tên hạ nhân này thật sự có thể chịu đói, nhưng ta không ăn một bữa sẽ đói đến khó chịu. Nếu con đường tu luyện ngày sau đều là như thế, một bữa đói một bữa no, làm sao ta có thể chịu được?
Nghĩ đến đây, trong lòng Giả Nguyên Bảo lại có chút ý tứ muốn bỏ cuộc giữa chừng.
Một lát sau, rốt cuộc Lý Xương Thịnh cũng tìm được quản sự của biệt viện, đối phương là một tu sĩ Trúc Cơ khác tên Trương Thạch Sinh.
Trương Thạch Sinh mặc một bộ thanh sam, để mặc cho tà áo nhẹ nhàng bay trong gió, trên người để lộ ra một luồng khí chất nho nhã, tiên phong đạo cốt. Ông ta đang ngồi trên một tảng đá lớn, trong tay cầm một quyển sách cổ, vẻ mặt cực kỳ chuyên chú.
Lý Xương Thịnh tiến lên vài bước, chắp tay nói: "Trương huynh, lâu lắm không gặp.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT