Giá cả không cạnh tranh được với những nhãn hiệu máy ảnh do nhà nước sản xuất, về mặt kỹ thuật thì không sánh bằng những loại máy ảnh nhập khẩu từ nước ngoài.
Trên thị trường không có mấy khách hàng chọn mua máy ảnh nội địa, những người có điều kiện sẽ muốn bỏ chút tiền ra mua máy ảnh nhập khẩu từ nước ngoài.
Mặc dù đã bỏ ra phần lớn chi phí để làm công tác tuyên truyền, lượng tiêu thụ máy ảnh của xưởng bọn họ cũng chỉ bình thường mà thôi.
Ngay lúc này, Hà Sư Sư phát hiện dù kiếm được đơn hàng máy ảnh cao, mà lợi nhuận thu về rất khả quan, nhưng vẫn chưa nhất định có thể ganh đua với hạt dưa mà Tôi Hiểu Mạn bán, lại càng không cần phải nói tới son môi của cô.
Trừ đi chi phí tuyên truyền và phí tổn hại, một máy ảnh bọn họ bán đi kiếm được lợi nhuận không quá cao.
Tuy rằng một chiếc máy ảnh được bán đi có thể sánh ngang với bán trăm ngàn cân hạt dưa, thế nhưng người mua máy ảnh ở thủ đô ít, còn hạt dưa thì có tới hàng trăm, hàng vạn người mua được.
Mua một chiếc máy ảnh có thể sử dụng tới mấy năm, thậm chí là mười mấy năm, nhưng mua một cân hạt dưa thì có khi ăn một ngày là hết, ngày hôm sau lại phải đi mua thêm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT