Mấy chiếc lá cây này đều giống lá dâu tằm, nhưng lại không phải lá dâu.
Tô Hiểu Mạn nói: “Thư ký Lương, người trong thôn chúng tôi lớn lên trên núi từ nhỏ, so sánh với các thanh niên trí thức trong thành, tuy rằng chúng tôi không được học hành nhiều lắm, nhưng chúng tôi có ưu thế, biết thiên thời địa lợi, biết quy luật sinh trưởng của thực vật, nhận biết được các loại lá cây trên núi.”
“Như loại tổ học tập này, hẳn là phải có vị trí của thanh niên trí thức, nhưng cũng càng phải có vị trí của các thanh niên trong thôn, người Thanh Hà chúng ta đời đời đều ở chỗ này, xây dựng đội sản xuất của chúng ta, phải nhờ vào sức lực của chúng ta, chúng ta cũng vĩnh viễn chỉ cắm rễ ở chỗ này.”
Cô vừa dứt lời, mọi người an tĩnh trong chốc lát, sau đó, một giọng nói của phụ nữ trong đám người tiếp lời: “Hiểu Mạn, cô nói đúng!”
Người nói chuyện là một người bạn tốt của chị dâu Tô Dương Anh Tử, Tưởng Ngọc Linh.
“Tại sao Tô Hiểu Mạn không thể đi học? Tại sao Hiểu Mạn lại kém những nữ thanh niên trí thức đó chứ?”
“Tay nghề may quần áo của Hiểu Mạn tốt vô cùng, các người xem, đây là bộ quần áo trước đó cô ấy giúp tôi may cho đứa cháu họ, Anh Tử, cô mau lấy ra cho mọi người xem. Các người nhìn đường may này đi, có tinh tế hay không?”
“Còn có đường thêu này, đến nhìn mà xem!”
“Này đúng là tay nghề của Hiểu Mạn sao? Hình thêu này đẹp thật đấy.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play