“Nếu tôi nói thật thì cậu trai trẻ này có thể đừng để trong lòng không?”
Trong lòng ông Trần có vài điều muốn nói, ông ấy muốn nói ra nhưng lại cảm thấy không được hay lắm, cho nên rào trước với chàng trai trẻ này một chút.
Khương Yến Đường sảng khoái nói: “Không sao đâu bác ơi, có gì bác cứ nói thẳng, cháu là một người không quá để ý đến những việc nhỏ nhặt."
Ông Trần nghe vậy chỉ vào đầu mình nói: “Tôi nhìn thấy cậu thì đã nghĩ đến người nhà cậu có vẻ cũng không giống những người có đầu óc không tốt, tại sao lại ngu ngốc như vậy chứ.”
“Vậy mà có thể bị một người đàn bà nông thôn ngu muội chơi đến quay vòng vòng, trước kia chỉ nghe nói có người nhận giặc làm cha, vậy mà người nhà các cậu lại có thể dễ dàng nuôi con nhà người khác, hơn nữa còn nuôi nhiều năm như vậy.”
“Nghe tiểu Thanh nói, Khương Yến Đường lại còn là đứa trẻ ngoan ngoãn giỏi giang nhất nhà cậu…” Đến câu này thì ông Trần lại không dám nói to ra.
Sự thật chứng minh, mấy người trong thôn Kiều Tâm bọn họ đều thì thầm với nhau, rằng Tôn Mai và cái loại người như ông Tạ kia có lẽ cũng không thể sinh ra một đứa trẻ quá thông minh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT