Thư viện Nam Giang trong thành phố.
Đây là một công trình kiến trúc chiếm diện tích rất lớn, so sánh với những gia đình bình dân ở ngoại thành càng khiến nó to và rộng lớn, lại còn gần ga tàu hỏa, dân thành phố tới đây còn có thể đi dạo ở quảng trường, cổng lớn có cầu thang rất nhiều bậc, nhân viên lui tới không nhiều lắm, hoặc các học giả lui tới, hoặc là học sinh.
Hai người Tô Hiểu Mạn và Tạ Minh Đồ đứng trước cửa thư viện thành phố, cũng không tính là quá khác lạ, khá giống hai học sinh trung họ.
Hai người bọn họ đi vào thư viện, vừa vào cửa, tầm nhìn đã rộng mở thông thoáng, thẳng trước mắt chính là từng hàng kệ sách, trong không khí mơ hồ mang theo chút mùi hương của mực và giấy.
Thư viện thành phố lớn hơn rất nhiều lần so với thư viện trong huyện thành, ước chừng phải có vài trăm nghìn quyển sách, lối vào phía bên phải là từng hàng ghế dựa gỗ đỏ, chỗ ngồi cũng phải có hơn ba trăm, hiện tại vào thời gian này, trên chỗ ngồi vẫn đang có không ít người an tĩnh đọc sách.
Đối với Tạ Minh Đồ mà nói, đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy, hóa ra trên đời còn có thể có nhiều sách như vậy, một màn trước mắt này đem cho anh sự chấn động rất lớn.
Từ nhỏ thứ mà anh tiếp xúc đến, cũng chỉ có sách giáo khoa, hoặc là một số loại sách mà trong sách giáo khoa ngẫu nhiên nhắc tới, phần lớn các loại sách đó dùng để xoá nạn mù chữ, đối với anh mà nói, cũng chỉ tốn chút ít thời gian là có thể đọc thuộc hết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play