Hiện tại cứ để bà ta kiêu ngạo mấy ngày, ngày tháng sau này còn dài, có thê thảm cũng phải tự chịu, Tô Hiểu Mạn vẫn muốn đào cho bà ta chút tai họa ngầm, chôn bà ta xuống hố.
Những thứ hôm nay cô cho nhà họ Tạ, ngày sau bọn họ sẽ biết, đã cầm lấy rồi thì tay sẽ phỏng đấy.
“Mẹ nhìn kỹ xem, dáng người của Minh Đồ và anh hai khác nhau quá lớn, quần áo của anh ấy sao anh hai mặc vừa được, chị cả, chị ba, các chị xem có đúng không?” Tô Hiểu Mạn nắm chặt tay Tạ Minh Đồ, mắt nhìn về phía chị dâu cả và chị dâu ba.
Chị dâu cả và chị dâu ba lên tiếng đỡ lời: “Đúng vậy đó, mẹ, Hiểu Mạn nói đúng, quần áo của lão ngũ sao mà lão nhị có thể mặc được?"
"Lại nói, nhiều năm như vậy rồi lão ngũ cũng toàn mặc lại quần áo của anh trai thằng bé, vất vả lắm mới đi ra ngoài được một chuyến, mua thêm vài bộ quần áo mới cũng đúng.”
“Đúng vậy, đúng vậy.”
Chuyện lạ là, lúc này Hứa Diễm Lan cũng chêm thêm một câu vào: “Đúng vậy đấy, mẹ, hiện tại tiểu ngũ nó đã kết hôn rồi, đúng là cần phải có thêm vài bộ quần áo mới, quần áo của Vĩ Đông đã đủ mặc rồi, không cần vài bộ này của lão ngũ đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT