Dương Trường Quế là chú rể mới cũng không ‘chân chó’ như vậy.
Tạ Minh Đồ mỗi ngày “Mạn Mạn” dài, “Mạn Mạn” ngắn, Dương Trường Quế sẽ không cả ngày “Hiểu Phượng”, “Hiểu Phượng”.
Tuy nhiên những chuyện này đều không phải trọng điểm.
Trọng điểm là chồng của chị Hiểu Mạn, cũng chính là anh Tạ, nhan sắc cũng quá cao rồi, đôi mắt kia, cái mũi kia, dáng người kia, không ít cô gái trong thôn bọn họ đã tìm tới hỏi thăm, thậm chí còn có các thôn bên cạnh.
Chẳng qua anh Tạ chỉ toàn tâm toàn ý với chị Hiểu Mạn, chưa bao giờ nhìn người phụ nữ khác quá nhiều, anh hận không thể ở bên cạnh chị Hiểu Mạn từng phút từng giây.
Tô Hiểu Mạn thở dài: “Anh ấy chính là một lọ thuốc cao bôi trên da chó.”
Trước kia lúc mà hai người vẫn nước giếng không phạm nước sông, Tạ Minh Đồ và cô phân chia rành mạch ranh giới với nhau, chưa từng có lúc nào không quy củ, cho nên Tô Hiểu Mạn không hề biết thiếu niên lại có một mặt dính người như keo dán thế này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play