Lúc này, Mặc Thiên đã không còn dáng vẻ tinh thần phấn chấn như mọi khi.
Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, trán lấm tấm mồ hôi lạnh, trông có chút tiều tụy.
Nhưng dù sắc mặt mệt mỏi, đôi mắt cô lại ánh lên vẻ nhẹ nhõm.
Cô nhìn Trương trưởng khoa, giọng điệu có chút nghịch ngợm:
“Muốn học không? Phải bái sư mới được đấy. Ta chuyên trị các ca khó, trình độ cao lắm, không có chuyện chưa chết đã phán là chết đâu.”
Câu nói này mang đầy ẩn ý.
Cả phòng mổ, từ bác sĩ đến y tá đều toát mồ hôi lạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play