Kiều Hạc biết Mặc Thiên đến, liền xuống lầu.
Anh đứng ở cửa suốt từ nãy, không quấy rầy cô.
Nhìn thấy ánh mắt của Mặc Thiên hướng về phía mình, anh khẽ mỉm cười.
Nhưng Mặc Thiên vẫn đứng yên, lặng lẽ nhìn anh, đôi mắt đen sâu thẳm như thể có thể hút lấy linh hồn người khác.
Thời gian như ngừng trôi, chỉ trong nháy mắt mà lại dài dằng dặc.
Bị cô nhìn chằm chằm, Kiều Hạc hơi lúng túng.
Anh khẽ ho một tiếng, dời ánh mắt đi, thấp giọng hỏi: “Vũ Tuyết thế nào rồi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play