Mặc Thiên cúi đầu nhìn Thiên Khôn Võng trong túi.
Vào tay cô rồi, mà còn muốn cô trả lại?
Dù hơi tiếc, nhưng hiện tại, cô còn chuyện quan trọng hơn phải lo.
Cô nhìn Trương Oánh, chỉ lạnh lùng thốt ra hai chữ: “Giải dược.”
Trương Oánh nghe xong, dù mặt đầy máu chó cũng không giấu nổi sự hoảng loạn: “Thứ đó không có giải dược, ta đi đâu lấy cho ngươi?!”
“Thôn Phệ Hồn” là thôn phệ linh hồn, đã bị nuốt mất rồi thì làm sao khôi phục?
Hơn nữa, cốc Vu Y đã có ý hại người, sao có thể để lại đường lui?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT