Kiều Hạc vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, không chút dao động.
Hắn cúi đầu, lễ độ mỉm cười với Mặc Thiên:
“Bây giờ, có lẽ không tiện lắm.”
Nghe vậy, Mặc Thiên lập tức cau mày.
Ánh mắt nhìn Kiều Hạc cũng thay đổi.
Cô thậm chí còn chẳng buồn liếc thẳng, chỉ nghiêng đầu liếc hắn một cái:
“Anh sợ mẹ anh giận à? Hôm qua bà ta không cho anh gửi máu, anh còn gửi đấy thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT