Khi nghe đến hai chữ “phá tài”, trong lòng Kiều Ức Tâm chợt lạnh run.
Còn chưa kịp hoàn hồn thì đã nghe người bên cạnh gọi:
“Ức Tâm, xuống xe đi, dẫn em đi thư giãn chút.”
Kiều Ức Tâm giật mình tỉnh lại, nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Bên ngoài là một dãy nhà ngói cũ kỹ, nằm trơ trọi trên mảnh đất hoang, giữa vùng đất vàng vọt, chỉ có hai trụ bóng rổ hoen gỉ trơ trọi.
Là một ngôi trường.
Từ những căn nhà ngói vọng ra tiếng học sinh đọc bài vang dội, đầy sức sống, đối lập hoàn toàn với vẻ tiêu điều của ngôi trường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT