Người dân làng Đại Đạo nhìn Tô Như Lan, cười gượng.
Tất cả sự áy náy đều nằm trong nụ cười đó…
Dù sao thì suốt hai mươi năm trước, họ mắt mù tai điếc, tiểu thần tiên đứng ngay trước mặt mà chẳng ai nhận ra, còn đóng chặt cửa như sợ tiếng nói của tiểu thần tiên lọt vào kẽ cửa…
Nụ cười kia, ba phần bất đắc dĩ, bảy phần xấu hổ.
Tô Như Lan thấy vậy, hiểu ngay.
Bà bặm môi, vẻ mặt đầy tủi thân:
“Vậy tức là, trước kia các người từng bắt nạt con gái tôi đúng không…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play