Tan làm buổi tối.
Vũ Tuyết không để hai cô gái ở lại xưởng làm việc qua đêm, mà bảo Cố Bạch Dã đưa họ về nhà.
Suốt dọc đường, sắc mặt Cố Bạch Dã đen thui.
Hai cô sinh viên cũng căng thẳng cực độ.
Nhưng lần này Vũ Tuyết lại không trách móc gì Cố Bạch Dã, ngược lại, vừa lên xe đã vỗ vỗ khuôn mặt “thương tích đầy mình” của anh, giọng như khen ngợi:
“Lục thiếu, chẳng lẽ trí thông minh của mèo có thể truyền nhiễm à? Tiểu Hắc cào anh một cái, não anh cũng sáng ra rồi.”
“Gì?” Cố Bạch Dã nghe xong liền không vui:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play