Nghĩ lại, chẳng trách được ngày đầu tiên xuyên đến đây, lúc ấy khi cậu ôm hắn một cái, Phí Dĩ Táp lại nói phản ứng của Hoắc Quyện hoàn toàn khác với trước đây. Rất có thể lúc ấy người này đã phát hiện ra điều gì đó, nên hôm sau liền cố ý đến xác minh.
Nhớ lại lần đầu tiên bước vào phòng học trống, cậu còn tưởng hắn giở trò lưu manh. Hóa ra là để kiểm chứng sự thật. Vậy thì tất cả mọi thứ đều khớp.
Nếu đã vậy…
Bùi Dữ Nhạc hít sâu một hơi, nói với Hoắc Quyện: “Chúng ta thỏa thuận ba điều kiện đi.”
Hiếm khi Hoắc Quyện không theo kịp suy nghĩ của cậu, nhưng cậu cũng biết mình nói quá chung chung. Liền đổi giọng, giải thích rõ hơn: “Giờ tớ đã hiểu tại sao cậu luôn làm vậy. Thực ra tớ cũng không thích lắm… Nhưng nếu cậu đồng ý với tớ ba điều kiện, tớ cũng không phải không giúp cậu.”
Bùi Dữ Nhạc quyết định giành lại thế chủ động. Không thể cứ để Hoắc Quyện thích làm gì thì làm nữa. Việc hắn chịu mở lời cũng có thể hiểu là hắn không muốn cậu tiếp tục phản kháng như trước. Nếu cơ thể đã khó chịu đến mức thuốc không có tác dụng, thì quả thật cũng khiến hắn đau đầu.
Hơn nữa, nếu Bùi Dữ Nhạc từ chối, có lẽ Hoắc Quyện cũng sẽ lại có cách ép cậu khuất phục, giống như trước đây vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT