Lúc đầu, Bùi Dữ Nhạc kinh ngạc vì phạm nhân đã được tìm thấy, sau đó lại kinh ngạc hơn khi biết phạm nhân kia đã chuyển trường.
Sự việc có phải tiến triển quá nhanh rồi không?
Là một trong những người trong cuộc, sao cậu lại chẳng có chút cảm giác chân thực nào vậy? Nếu không phải Phí Dĩ Táp nói với cậu, e rằng cậu còn chẳng hiểu mô tê gì.
Phí Dĩ Táp nhìn biểu cảm kinh ngạc của Bùi Dữ Nhạc, nhướng mày hỏi: “Chẳng lẽ cậu không biết? Hoắc Quyện không nói gì với cậu à?”
Bùi Dữ Nhạc: “… Không có.”
Đây là lần đầu tiên cậu nghe về chuyện này. Thực ra, cậu có chút nghi ngờ rằng sự bình yên gần đây chỉ là khoảng lặng trước cơn bão hay không. Rốt cuộc, vào ngày trước khi bị tạt nước kia, lúc Hoắc Quyện không có mặt ở đây, cậu sống cũng khá nhàn nhã. Ban đầu, cậu còn chẳng hề nghĩ có ai đó lại chơi trò đùa dai như vậy với mình.
Hóa ra đây mới là sự yên bình thực sự, bởi vì mọi chuyện đã được Hoắc Quyện âm thầm giải quyết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT