Sự khác biệt thể trạng kiểu này, cùng với cảm giác sợ hãi còn sót lại trong lòng từ ngày đó, khiến Bùi Dữ Nhạc vừa nhìn thấy Hoắc Quyện đã theo bản năng cảm thấy da đầu tê dại.
Trực giác mách bảo cậu, tuyệt đối không thể có bất kỳ liên hệ nào với Hoắc Quyện nữa.
Cậu hẳn là nên tránh xa người này mới đúng.
Nhưng dù nghĩ là như vậy, hiện thực lại không hoàn toàn như mong muốn. Thân hình ở hàng thứ dãy cuối đột nhiên khẽ động, đôi mắt vốn cụp xuống bỗng ngước lên, ánh nhìn chuẩn xác không chút sai lệch mà dừng lại trên người Bùi Dữ Nhạc.
Ánh mắt đó nhìn có vẻ bình tĩnh, không biểu cảm gì, nhưng Bùi Dữ Nhạc lại bất giác nhớ đến hình ảnh nam sinh này hôm đó—khi ấy khóe miệng dính máu, mặt đỏ bừng bất thường, khóe mắt cũng ửng hồng, nhìn cậu chăm chú như đang nhìn con mồi.
Sau khi nhớ lại chuyện đó, Bùi Dữ Nhạc thật sự cảm thấy rất kinh khủng, càng không muốn bước vào phòng học.
Đúng lúc đó, Từ Yến Tây—người đang cúi đầu nói chuyện gì đó với Hoắc Quyện—nhận ra ánh mắt của cậu. Cậu ta nghiêng đầu nhìn sang, thấy Bùi Dữ Nhạc đang đứng do dự ở cửa, tự hồ đang phân vân có nên vào lớp hay không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play