Trên thế gian này, không có gì tiêu diêu khoái hoạt hơn việc trồng đủ loại cây, tán tỉnh vài cô em, tựa như Trương Hạo Lâm, một tiểu nông dân, hiện tại đã bắt đầu có công ty riêng, có thu nhập kinh tế của mình, lại còn có mấy mỹ nữ yêu hắn sâu đậm.
Không nói đâu xa, chỉ riêng việc Như Nhi, nữ tổng giám đốc, lẽo đẽo theo sau hắn, hướng bên bờ Viễn Hà cách đầu thôn một dặm, ngắm phong cảnh dương liễu ven bờ, đàm đạo về lý tưởng nhân sinh.
Như Nhi sở dĩ đi theo, là vì trong rừng có quá nhiều nam nhân nhìn chằm chằm, làm nàng hồi hộp không thôi, cho nên cùng Trương Hạo Lâm đến bờ sông vắng người này, hóng gió núi, thưởng thức hương thơm của cỏ cây bùn đất trong gió.
Đi được một lúc, một chiếc cúc áo trước ngực Như Nhi không biết là bị no đủ làm bung, hay là bị Trương Hạo Lâm cố ý làm gãy, chỉ biết là chiếc cúc áo này đã rơi mất, một đạo phong cảnh trắng như tuyết lộ ra bên ngoài, một khe rãnh sâu không thấy đáy, gợi cảm hút hồn.
"A!" Như Nhi không ngờ cúc áo của mình lại bị hỏng, hai ngọn núi tuyết mỹ nhân trắng noãn trước ngực, chỉ thiếu chút nữa là nhảy ra ngoài: "Trương Hạo Lâm, có thể cho ta về mặc lại lồng xuyên không, như thế này sẽ bị người khác nhìn thấy mất."
"Như thế này không phải rất đẹp sao? Ta thấy nhiều cô gái trong thành đều mặc áo cổ trễ như vậy, cúc áo sơ mi còn cố ý cởi mấy khuy, mong chờ đàn ông nhìn các nàng ấy chứ." Trương Hạo Lâm quay người lại, ngắm nhìn cảnh xuân trắng như tuyết trước ngực nàng nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play