Lữ phu nhân tuổi tác đã cao, dù được ngồi kiệu tiến cung nhưng sắc mặt vẫn lộ vẻ mệt mỏi. Lâm Lang thấy vậy liền phân phó cung nữ đưa lão nhân gia đến điện thờ phụ nghỉ ngơi, còn sai người đốt một chút an thần hương giúp bà dễ chịu hơn.
Minh Nguyệt đứng trước mặt Lâm Lang, có phần câu nệ. Làn da nàng trắng nõn, kiều nộn, khuôn mặt phơn phớt hồng, đôi mắt trong trẻo như suối nguồn, sạch sẽ, thuần khiết, tựa như chưa từng bị thế tục vấy bẩn. Hành xử đúng mực, quy củ chu toàn, nhưng tính tình lại quá mức trầm tĩnh, ngoan ngoãn.
Lâm Lang mỉm cười, dịu dàng nói:
“Hảo hài tử, ngồi đi.”
“Đa tạ dì.”
Minh Nguyệt khẽ đáp, giọng nhẹ như gió thoảng.
Lâm Lang phất tay, cung nữ lập tức bưng lên điểm tâm cung đình tinh xảo cùng các loại quả tươi. Trong đó có hoa hồng tô và quả vải mật lộ, đúng là món Minh Nguyệt thích nhất. Chỉ đến khi ăn, nàng mới lộ ra chút biểu cảm ngây thơ đúng với tuổi, không còn giữ vẻ trầm tĩnh đoan trang kia nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play