Hoằng Lịch một lần nữa tỉnh lại, liền thấy Lâm Lang đang ngồi bên giường, nghiêm túc lột vỏ một quả quýt. Đầu ngón tay thon dài khẽ bóc một múi quýt mọng nước, đưa đến bên môi hắn, dịu dàng hỏi:
“Hoàng thượng cảm thấy thế nào? Có cần truyền thái y đến bắt mạch hay không?”
Hương thơm thanh mát từ người nàng nhàn nhạt lan tỏa, Hoằng Lịch khẽ hít vào, cảm thấy lồng ngực đỡ nặng nề hơn.
Hắn ngậm lấy múi quýt ngọt lịm, lắc đầu. Mấy vị thái y kia cũng chỉ có những lời dặn dò cũ kỹ, chẳng qua vẫn là tĩnh dưỡng, uống thuốc đúng hạn mà thôi.
Nghĩ đến tình hình triều chính, các hoàng tử lớn đã bắt đầu bộc lộ dã tâm, Hoằng Lịch nắm lấy tay Lâm Lang, ngữ khí hàm chứa thâm ý, nhắc đến việc học hành của các A ca, trong giọng nói không giấu được niềm vui:
“Vĩnh Hựu, Vĩnh Tuyên và Vĩnh Quân đều là con dòng chính, từ nhỏ thông minh chăm chỉ, cũng thành thật, so với mấy vị huynh trưởng lại càng lanh lợi hơn. Lâm Lang, nàng dạy dỗ bọn chúng có phương pháp, trẫm cũng bớt đi nhiều nỗi lo.”
Lâm Lang khẽ lườm hắn, đôi mắt long lanh như có nước, làm bộ không vui, nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play