Lâm Lang lúc rảnh rỗi không có việc gì làm, liền chuẩn bị đích thân may quần áo nhỏ cho ba đứa trẻ. Lan Tâm đã chọn sẵn một số tấm vải sa tanh và lụa tốt được tiến cống từ Giang Nam. Nương nương thì tự tay khâu vá yếm nhỏ, còn nàng thì làm khăn tay cho các tiểu chủ tử.
Mặc dù Nội Vụ Phủ đã đưa tới rất nhiều quần áo trẻ con, tay nghề tú nương tinh xảo, vải vóc mềm mại, hoa văn cát tường đủ loại như cá chép vui đùa trong nước, mang ý nghĩa may mắn. Nhưng quần áo tự tay nàng làm vẫn khiến nàng yên tâm hơn, lại càng thêm ý nghĩa.
Trên mặt trước của những chiếc yếm, Lâm Lang lần lượt thêu tên ba huynh đệ cùng một chiếc lá xanh. Đơn giản, không hề xa hoa.
Hoằng Lịch nhìn thấy, không khỏi chua xót oán giận: “Nàng còn chưa từng may quần áo cho trẫm!”
Lâm Lang liếc hắn một cái, cười duyên nói: “Trước đây thần thiếp chẳng phải đã may túi thơm cho Hoàng thượng sao?”
Nhắc đến chuyện này, vẻ mặt Hoằng Lịch càng thêm ai oán. Hắn tháo từ bên hông xuống một chiếc túi thơm có họa tiết trúc, màu sắc đã ngả vàng theo năm tháng, phe phẩy trước mặt nàng mà nói:
“Đó là chuyện từ bao nhiêu năm trước rồi! Nhìn xem, túi thơm cũng đã phai màu, vậy mà nàng chưa từng làm lại cái mới cho trẫm. Huống hồ, túi thơm sao có thể so với quần áo? Trẫm thấy rõ ràng nàng thích lũ trẻ hơn cả trẫm!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT