Khi Hoằng Lịch nhìn rõ khuôn mặt của Lâm Lang, trong lòng hắn bỗng trào dâng cảm giác như đã từng gặp nàng trong mộng. Giống hệt Vu Sơn thần nữ, như tiên tử mơ hồ mà hắn từng cầu nhưng không thể chạm tới.
Hắn bỗng cảm thấy hối hận vì vừa rồi lại dùng giọng điệu lạnh lùng để nói chuyện với một tiên nữ như vậy. Cơn say cũng vì thế mà tỉnh hơn phân nửa.
“Gia say rồi, nên nghỉ ngơi sớm đi.”
Lâm Lang khẽ mỉm cười, dịu dàng nhưng lại mang theo sự xa cách, như làn gió nhẹ thoảng qua. Hoằng Lịch còn chưa kịp mở miệng xin lỗi, cơn buồn ngủ đã ập tới, khiến hắn ngã xuống giường, bất tỉnh.
---
Sáng sớm hôm sau, Hoằng Lịch tỉnh dậy, đầu còn hơi đau nhức.
Ánh mắt hắn vô tình lướt qua người Lâm Lang đang ngồi trước bàn trang điểm. Nàng nhẹ nhàng cầm chiếc lược sừng tê giác, chải mái tóc đen dài, mềm mại như mây, từng sợi tóc lướt qua kẽ tay trắng ngần tựa bạch ngọc.
Hoằng Lịch bỗng cảm thấy chiếc lược trong tay nàng quá mức thô kệch, sắc màu cũng không xứng với tiên tử như nàng.
“Lâm Lang, ngươi tỉnh rồi. Đêm qua... là gia không đúng.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play