Ba ngày trôi qua, vụ án tham ô hủ bại cũng được xử lý xong. Kẻ chủ mưu chính đã bị xử trảm, những kẻ dám đứng ra cầu tình chẳng những không có tác dụng, ngược lại còn bị giáng chức, đày đi biên cương. Nhân dịp này, Hoằng Lịch thuận thế đề bạt vài gương mặt mới có tài có đức.
Đệ đệ của Nhàn phi, Thường Thọ, tuy miễn được tội chết, nhưng tội sống thì khó tránh. Trong ngục bệnh nặng một trận, may mà Hoàng hậu nể mặt Nhàn phi, kịp thời cho mời thái y tới chẩn bệnh kê thuốc.
Thân thể Thường Thọ tuy tạm ổn, nhưng vẫn phải chịu đủ ba mươi trượng, sau đó bị trục xuất khỏi cung. Phụ thân hắn cũng bị giáng xuống làm thất phẩm quan nhỏ ở nơi xa xôi. Hòa Phát Gia phu nhân (mẫu thân Thường Thọ) vì chuyện này mà tức đến phát bệnh, lại muốn vào cung gặp nữ nhi, mong nhờ con gái cầu xin Hoàng thượng, giữ lại chút đường sống cho con trai, cũng vì muốn cứu vãn tiền đồ của phu quân.
“Không gặp!” Nhàn phi mặt không đổi sắc, lạnh lùng cự tuyệt. Trong lòng nàng tràn đầy thất vọng với mẫu thân mình – một người được đà lấn tới, nuông chiều Thường Thọ đến mức hư hỏng. Nếu không vì sự dung túng mù quáng đó, sao Thường Thọ lại rước lấy tai họa, suýt nữa mất mạng?
Phụ thân dạy con không nghiêm, bị giáng chức là điều tất nhiên. May mà Hoàng thượng vẫn nể mặt nàng, không giáng làm dân thường, sau này vẫn còn đường thăng tiến. Làm người, sống được bình an đã là quý nhất.
Trân nhi hiểu rõ tính cách chủ tử nhà mình, biết nếu lão phu nhân còn tiếp tục làm ầm lên, chỉ khiến nương nương càng thêm thất vọng, đành bước ra khuyên nhủ. Nàng đưa cho lão phu nhân số bạc Nhàn phi đã chuẩn bị sẵn.
Trân nhi ôn tồn khuyên nhủ:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play