Phó Hằng sắc mặt do dự, im lặng không nói gì. Lâm Lang cũng không gắng ép, chỉ yên lặng ngồi đó. Yên Nhiên cười cười, khéo léo chuyển chủ đề:
“Thưởng trà đi ạ. Trời sang đông rồi, dùng một ấm trà hoa mai, điểm tâm là bánh in và bánh phù dung tô, rất hợp.”
Phó Hằng gật đầu, miễn cưỡng ăn hai miếng, nói mấy câu lấy lệ, rồi mượn cớ công vụ bận rộn, cúi người cáo từ lui ra.
Lâm Lang đưa mắt nhìn thân ảnh cao gầy của hắn dần khuất trong màn tuyết trắng mênh mông, khẽ mím môi, không nói gì, thần sắc sâu lắng.
Trên đời này, có những chuyện không phải ngươi không muốn là có thể tránh khỏi. So với việc để đến khi lòng đau như dao cắt, chẳng bằng sớm tỉnh ngộ mà lên bờ.
Minh Ngọc và Nhĩ Tình bước vào hầu hạ, trên mặt đều không giấu được nét thất vọng, đặc biệt là Minh Ngọc, tâm tư hiện rõ cả trên nét mặt. Nàng chu môi, nhỏ giọng lầm bầm:
“Phú Sát đại nhân sao lại đi vội như vậy, chưa ngồi được bao lâu đã rời đi rồi…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play