“Hoàng thượng, trước đây là thần thiếp không hiểu chuyện. Chỉ mải lo cho sức khỏe của Vĩnh Liễn mà quên mất cảm xúc của Hoàng thượng. Người là phụ hoàng của Vĩnh Liễn, thiếp vì con lo lắng đau lòng, Hoàng thượng sao lại không? Thiếp thật sự không nên lạnh nhạt với người, để người phải phiền lòng.”
Lâm Lang nhìn Hoằng Lịch, trong lòng không phải là yêu, nhưng cũng chẳng chán ghét. Nếu muốn bảo vệ vị trí chính cung Hoàng hậu, nàng không thể cứ chìm đắm trong thế giới của riêng mình, càng không thể đẩy Hoằng Lịch về phía người khác. Nàng cần có được sự yêu quý và tín nhiệm của hắn.
Nàng phải làm một Hoàng hậu được sủng ái và có uy nghi, chứ không phải chỉ có danh nghĩa chính cung mà mặc kệ mọi việc, để người ta khinh thường, biến thành một bà mẹ đáng thương không ai để mắt tới.
Một Hoàng hậu dịu dàng nhân hậu mà không có khí thế chấn nhiếp, thì ngay cả một Quý phi cũng có thể lấn lướt, lời lẽ chua cay không kiêng nể gì.
Hoằng Lịch rõ ràng rất cảm động, nhẹ nhàng vòng tay qua vai nàng, giọng trầm ổn mà đầy tình cảm:
“Dung Âm, chỉ cần nàng không trách trẫm sơ sót với nàng và Vĩnh Liễn, trẫm đã yên tâm rồi. Nàng là thê tử kết tóc của trẫm, trẫm vẫn luôn hy vọng tình cảm giữa chúng ta có thể như thuở ban đầu. Vĩnh Liễn là đứa trẻ ngoan, ông trời nhất định sẽ phù hộ cho con.”
Lâm Lang nghiêng mặt nhìn hắn. Trạng thái của Hoằng Lịch dạo này cũng không tốt. Tình cảm hắn dành cho Vĩnh Liễn tuy không bằng nguyên chủ, nhưng dù sao cũng là con ruột, sao có thể không lo? Có lẽ hắn cũng từng trằn trọc mất ngủ, chỉ là không nói ra mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT