Việc Thận phi bị cấm túc khiến trong cung không khỏi xôn xao bàn tán, song vẫn chưa tạo thành sóng gió quá lớn.
Thủy Dận vô tình nghe được chuyện này, Lý Bồi Hỉ hiểu rõ hoàng thượng sủng ái Hoàng hậu cỡ nào, tuyệt đối sẽ không để Hoàng hậu phải chịu chút ấm ức nào. Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, y liền đem chân tướng sự việc ngày hôm đó kể lại đầy đủ cho hoàng thượng.
Chốn cung đình, người người giảo hoạt, mỗi lời nói cử chỉ đều ẩn chứa toan tính cùng suy xét sâu xa.
Tôn thị xuất thân cao quý, thế gia vọng tộc, vốn dĩ còn cao hơn Hoàng hậu vài phần, lại sinh được một công chúa, nên càng ỷ thế kiêu căng, luôn xem mình là nhất. Mỗi lần gặp Hoàng hậu, thấy nàng chưa bao giờ để mắt tới mình, trong lòng liền sinh ra bất mãn, thậm chí nảy sinh ý định âm thầm tránh mặt.
Nào ngờ tiếng khóc nức nở của tiểu công chúa hôm ấy lại phá hỏng hết kế hoạch. Điều đáng nói hơn chính là thần sắc thấp thỏm không yên của Thận phi lúc đó, khó tránh khiến người khác sinh nghi.
Kẻ không biết thì có thể cho rằng Hoàng hậu cố tình gây khó dễ, nhưng người hiểu chuyện lại thấy rõ, Tôn thị đúng là giỏi diễn kịch.
“Người như Tôn thị tâm cơ quá sâu, trẫm không thể để Sương Nhi – một đứa trẻ hồn nhiên trong sáng – bị nàng dạy hư,” Duệ vương trầm giọng nói, ánh mắt âm u, “nếu nàng không hề có chút lòng yêu thương con gái, vậy thì để người khác thay nàng nuôi dưỡng một thời gian cũng chẳng sao.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play