Càn Long rốt cuộc cũng ngủ lại ở cung khác. Lâm Lang thích ý thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ đại móng heo tốt nhất đừng tới đây mỗi đêm, tránh làm ảnh hưởng đến thời gian ngồi xếp bằng hấp thu linh khí hoa cỏ tu hành của nàng.
Trong hoàng cung, hoa cỏ sum suê, đua nhau khoe sắc. Đầu hạ, sen xanh phủ kín ao, những chiếc lá biếc xanh vương chút sương sớm, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, đến đêm lại hóa thành hương thơm nhàn nhạt lan tỏa khắp nơi.
Một đêm an giấc, sáng hôm sau tỉnh lại, mặt trời đã lên cao ba sào. Cũng may Thái hậu đã miễn cho nàng quy định sớm chiều thỉnh an, vì vậy sau khi rửa mặt chải đầu, nàng thong thả dùng bữa sáng vừa được chuẩn bị tại phòng bếp nhỏ.
Bữa sáng có bánh lá sen, bánh sơn chi, cuốn hoa nhài, bánh phù dung, kèm theo cháo tế ngự điền, thêm hai ba đĩa rau ngâm thanh đạm khai vị—đều là những món Lâm Lang yêu thích dạo gần đây.
Nàng ăn rất vui vẻ, liền sai Bạc Châu thưởng cho phòng bếp nhỏ không ít kim khoa tử. Đầu bếp trong cung ai nấy đều mừng rỡ, rối rít dập đầu tạ ơn. Dù không được diện kiến Quý phi nương nương, nhưng được ban thưởng cũng là một vinh hạnh. Quý phi nương nương vốn nổi danh rộng rãi, vì thể diện lẫn phần thưởng, bọn họ đương nhiên càng phải nỗ lực hơn nữa, làm món ăn ngày một tinh tế, hoàn mỹ.
Đến khi Càn Long hạ triều ghé qua, Lâm Lang đang súc miệng bằng nước trà. Nhìn thấy hắn, nàng cũng chẳng vội đứng dậy hành lễ, chỉ cười khẽ nói:
“Hoàng thượng tới rồi? Đã dùng bữa sáng chưa? Đáng tiếc, thần thiếp vừa mới ăn xong.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT