Rời khỏi cung môn, ta bị Thẩm Lê gọi lại. Hắn cung kính mà thản nhiên nói:
“Vi thần thay mặt các chiến sĩ biên cương, tạ ơn nương nương.”
Ta chẳng nhận tấm lòng ấy, chỉ nhàn nhạt đáp, ngay trước mặt nội giám:
“Là bệ hạ ban bạc, người ngươi nên tạ là bệ hạ. Huống hồ, đây cũng chỉ là để cầu phúc cho hài nhi chưa kịp chào đời của ta mà thôi.”
Hắn thoáng sững người, rồi càng cúi thấp hơn, khom lưng hành lễ:
“Ân đức của bệ hạ, vi thần suốt đời không quên. Lời của nương nương, vi thần cũng xin ghi tạc trong lòng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play