Chờ khi yến tiệc Trung Thu kết thúc, Hiên Viên Linh vẫn theo lệ cũ mà đi đến chỗ Hoàng hậu. Đây vốn là quy củ từ lâu, Hoàng hậu mới là người chủ trì ban thưởng, Hiên Viên Linh cũng vui vẻ nể mặt nàng, trên mặt tràn đầy ý cười.
Trận tiệc này cũng không còn gì khác, cả đám liền tản đi, ai về chốn nấy.
Thẩm Khanh đứng dậy, lại có chút uể oải, ngước mắt nhìn trăng trên cao, thầm cười chính mình sao lại có chút xuân sầu thu buồn như vậy.
Một đường suy nghĩ khó phân, chậm rãi trở về Chiêu Hoa Cung.
Bên kia, Hiên Viên Linh nghỉ lại tại Phượng Nghi Cung một đêm, vẫn chưa quên Thẩm Khanh, liền quay đầu hỏi Triệu Hải: "Ngự Thiện Phòng bên kia hầu hạ Chiêu Hoa Cung không có tận tâm sao?"
Triệu Hải nghe vậy trong lòng thầm nghĩ: Sao Hoàng thượng lại hỏi thế? Chẳng lẽ Thẩm Lương Nhân làm Hoàng thượng ăn không ngon miệng rồi?
Hôm qua hắn cũng không chú ý tới sự có mặt của Thẩm Khanh.
Hiên Viên Linh dù có lòng nhưng cũng không tiện tự mình đi xem, đành phân phó Triệu Hải: "Tìm người hỏi thăm một chút, nếu bệnh thì truyền Thái y đến khám."
Thẩm Khanh có vị phần, nhưng cũng không thể tự tiện gọi Thái y, nếu thực sự bệnh thì cũng cần có người chiếu cố.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play