Chỉ riêng chuyện Thẩm Khanh chưa từng phải lo chuyện ăn mặc cũng đủ cho thấy bao năm qua, Hiên Viên Linh luôn đối đãi với nàng theo cách tốt đẹp nhất có thể. Thẩm Khanh vốn đã xinh đẹp, lại được ăn mặc chỉn chu, khiến tâm tình cũng thoải mái, vui vẻ hơn. Mà nàng đẹp, thì Hiên Viên Linh nhìn vào cũng thấy hài lòng. Không ngoa khi nói rằng, nếu có một ngày Thẩm Khanh ăn mặc đồ cũ, e rằng chính Hiên Viên Linh cũng sẽ cảm thấy như mình đã bạc đãi nàng vậy.

Hắn chỉ tay vào tấm vải hồng chanh nói: “Làm thành váy đi.”

Thẩm Khanh thầm nghĩ, mắt thẩm mỹ của vị Hoàng đế này mấy năm nay cũng coi như có cải thiện.

Vừa mới nói tấm nào cũng muốn, giờ lại chẳng buồn nhìn nữa, dứt khoát giao hết cho nàng, còn bản thân thì ngồi xuống mép giường, đưa tay vuốt nhẹ gò má nàng: “Mấy hôm nữa là chính hội giữa năm, khi đó cũng vừa đúng ba tháng, năm nay không ra ngoài tránh nóng, nàng cũng đừng dùng quá nhiều băng lạnh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play