Thẩm Khanh trở mình, trong giọng mang theo vài phần mơ màng lười biếng: “Trong chăn ấm áp dễ chịu lắm.”

Hiên Viên Linh cũng chẳng lấy gì làm lạ, nhìn dáng vẻ nàng như thế, không nhịn được cười, lắc đầu: “Càng ngày càng lười.”

Thẩm Khanh không vui: “Hoàng thượng cũng lười giống thiếp còn gì.”

Nàng nói vậy, thật ra cũng chỉ là muốn kéo người cùng nằm thêm một chút, chẳng khác gì đang dụ người ấm giường. Hai người cứ thế cùng nhau ngủ trưa. Đến khi giấc ngủ trôi qua, Hiên Viên Linh tỉnh lại trước, quay đầu thấy Thẩm Khanh vẫn chưa tỉnh, chỉ còn biết lắc đầu, thầm trách mình quá nuông chiều nàng. Có lẽ đêm qua nàng ngủ không yên giấc, hắn liền không đánh thức, tự mình rời giường trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play