Thẩm Tri Chước trong lòng hiểu rõ, chuyện này vô cùng hệ trọng. Phá đê là để cứu người, nếu thật sự có thể cứu được sinh mạng bách tính, thì dù phải hy sinh nhà cửa, ruộng đồng, cũng có thể coi là công và tội song hành.

Ngay lúc ấy, hắn lại bất giác nghĩ đến Thẩm Khanh. Tỷ tỷ đã sinh ra Lục Hoàng Tử, vốn dĩ giữa Lục Hoàng Tử và Hoài Vương cũng đã có vài phần bất hòa. Nếu giờ hắn tự ý quyết định phá đê, liệu có khiến Thẩm Khanh bị liên lụy? Có khi lại bị cho là mượn tay cứu người để đẩy Hoài Vương vào thế khó. Nghĩ đến đây, hắn do dự, nhưng rồi cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý đi gặp Hoài Vương lần nữa.

Lần này, Thẩm Tri Chước đến trước mặt Hoài Vương, không còn vòng vo hay dùng lời lẽ nước đôi như trước. Tình hình đã cấp bách đến mức “lửa cháy chân mày”, không thể chần chừ thêm nữa. Hắn đem hết mọi lợi hại của việc phá đê phân tích rõ ràng, lại dùng cả tấm lòng chân thành để thuyết phục Hoài Vương một lần cuối.

Nếu cứ tiếp tục gia cố đê điều, đến lúc ấy tất sẽ phải có người trông giữ. Đê lớn như vậy, người giữ đê không chỉ một hai người là đủ. Mà một khi đê vỡ, người chết đầu tiên chính là những người canh giữ đê. Hiện tại phần lớn những người giữ đê đều là dân bản xứ. Dưới trướng Hoài Vương tuy có binh tướng, nhưng vì ôn dịch lan tràn, binh lực thật sự cũng đã không còn đủ dùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play