Thẩm Quý Nhân cứ thế bị đưa tới trước mặt Du Phi. Nhìn thấy nàng ta, Du Phi làm sao có thể có sắc mặt tốt, từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt đầy khinh thường nhìn vị Quý Nhân vừa bị mang đến.
Thẩm Quý Nhân mới hành lễ: "Thỉnh an Du Phi nương nương."
Du Phi chẳng thèm đáp lại, chỉ nhàn nhạt hỏi: "Nghe nói thân thể ngươi không khỏe?"
Thẩm Quý Nhân cúi đầu đáp: "Vâng."
"Chỗ nào không khỏe? Bản cung thấy tay chân ngươi vẫn rất linh hoạt, sắc mặt cũng chẳng tệ, đơn giản là không muốn chép kinh, bây giờ còn dám già mồm chối cãi?" Du Phi hừ lạnh một tiếng, giọng điệu đầy khinh miệt: "Bản cung bắt ngươi chép kinh, là để ngươi chuộc tội, làm sao? Ngươi còn dám có ý kiến?"
"Tần thiếp không dám." Thẩm Quý Nhân cúi thấp đầu, gần như chạm đất.
Du Phi cười nhạt: "Đã không dám, vậy thì chép đi. Trong cung của ngươi, ngươi lười biếng không chịu chép, bây giờ bản cung nhìn, ngươi cứ ở đây mà chép!"
Hốc mắt Thẩm Quý Nhân đỏ lên.
Du Phi nhìn bộ dáng yếu ớt đáng thương của nàng ta, ánh mắt thoáng nheo lại: "Thẩm Quý Nhân! Ngươi là không muốn chép?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT