Thẩm Khanh cũng thấy đầu óc như khựng lại. Nhưng hắn đã nói đến mức ấy… nàng thật sự... có đôi khi tình cảm là thứ khiến con người ta không sao lý trí nổi, khiến đầu óc tự nhiên mềm nhũn, không kìm được. Nàng vốn rất ít khi như vậy, nhưng lúc này, thật sự là không nhịn được.
Trong lòng ngổn ngang cảm xúc, vừa cảm khái, vừa ảo não. Hiên Viên Linh bình thường không sao, nhưng hễ gặp chuyện lớn, hắn luôn luôn có thể khiến mọi tính toán trong lòng nàng bị xáo trộn cả lên.
Kỳ thực, hắn không nói ra thì có ảnh hưởng gì đâu? Loại chuyện như lập Thái tử, trong lòng hắn tất có tính toán, bất kể là chọn Tiểu Lục hay chọn người khác, không nói, cũng không ảnh hưởng kết cục. Nhưng hắn vẫn lựa chọn để nàng biết, là vì muốn cho nàng cảm giác an toàn. Hắn chưa bao giờ keo kiệt cảm giác an toàn với nàng.
Khi Thẩm Khanh còn chưa kịp nghĩ tới việc có để ý hay không việc hắn chọn người khác, thì hắn đã sớm suy nghĩ liệu nàng có vì thế mà buồn lòng. Khi nàng còn chưa cảm thấy người mới vào cung có gì đáng để ý, thì hắn đã nghĩ trước rằng nàng có thể sẽ không vui, nên tự mình nói với nàng, sinh thêm hai đứa con nữa là được, về sau cũng chỉ cần nàng mà thôi. Khi nàng không muốn mang thai đến nỗi dội cả nước lạnh vào hắn, hắn cũng đã nói, hắn sẽ để lại di chỉ, dẫu thế nào cũng bảo hộ nàng. Bao năm qua, hắn chưa từng nuốt lời một lần nào. Trừ nàng ra, hắn chưa từng thật lòng với ai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT